TRI ÂN THẦY, CÔ NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11
THẦY
ƠI!… MÙA HOA CỎ
Cơn mưa vô tình ướt lạnh chiều
nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Tự nhủ rằng đó chỉ là bụi phấn
Mà sao lòng nước mắt cứ tuôn rơi.
Bao năm rồi, bao năm rồi thầy ơi!
Những lớp học viên qua sông, còn
thầy ở lại
Thành cổ rêu phong, ánh mắt thầy
chông mãi
Sĩ quan tâm hồn đi đến khắp muôn
phương.
Thầy dạy chúng con phải biết yêu
thương
Biết lắng nghe, tâm tình cùng bộ
đội
Bởi chúng con là sĩ quan chính
trị
Công bình như một người anh, hiểu
biết như một người bạn.
Nhớ mái trường thầy ươm những mầm
xanh
Gửi trao nơi con những hoa lành,
trái ngọt
Leo lét đèn khuya, gió đông về
bất chợt
Đôi vai gầy, trang giáo án pha
sương.
Thầy đã truyền cho con ý chí kiên
cường
Từ bài học công tác đảng, công
tác chính trị
Chủ nghĩa Mác – Lênin là niềm
tin, vũ khí
Tư tưởng Bác Hồ, đẹp phẩm chất
“Hồng – Chuyên”
Trên hành trình khát vọng niềm
tin
Dẫu phía trước còn nhiều chông
gai, thử thách
Lời thầy trong con là tình
thương, sức mạnh
Hạt giống nảy mầm, giữ phên dậu
biên cương
Ký ức bâng khuâng, con nhớ giảng
đường
Thầy đưa con đi qua những mùa
diễn tập
Trưởng thành rồi… và hành trang
lại gấp
Từ mái trường, xây mơ ước tương
lai.
Tinh khôi Thạch Hòa, Chính trị
đẹp sớm mai
Ôi những mùa hoa, cuộc đời người
gắn bó
Thầy vẫn đi giữa lặng lẽ…buồn vui
hoa cỏ
Người sang đò, ai có còn thương
nhớ bến sông?
Ghi khắc trong tim, chúng con
nguyện nhủ lòng
Tiếp bước cha anh, trang giáo án
vàng Sĩ quan Chính trị
Là bản hùng ca, dẫu hy sinh vẫn
sáng ngời ý chí
Nâng bước quân hành dưới cờ Đảng
quang vinh
Hoa cỏ thơm cho con nói hộ lòng
mình
Suốt một đời người yêu thương,
tận tụy
Con trở về bến xưa, làm cỏ hoa
bình dị
Tìm bóng dáng thầy…
trong tiếng mái chèo khua nước
mênh mông…
Thượng
sĩ Lê Hồng Sơn - Tiểu đoàn 5