Pages

TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

MÁI TRƯỜNG THÂN YÊU VÀ TÔI

NGUYỄN VĂN HOAN[*]
Sau 4 năm học tập dưới mái trường Sĩ quan Chính trị với biết bao kỷ niệm vui, buồn, nhưng đọng lại trong trái tim tôi vẫn là những tình cảm ấm áp của những năm tháng cùng sống, cùng học tập và trưởng thành. Khoảng thời gian ấy tuy không dài so với một đời người, nhưng cũng đủ để in dấu vào lòng mỗi học viên những bài học về chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, về xây dựng Quân đội nhân dân Việt Nam vững mạnh về chính trị, những bài học thực tiễn về người lính; về cuộc sống thật sâu sắc và đáng quý.
Cổng trường mở ra rồi khép lại, đón và đưa lớp lớp các thế hệ học viên nhập học rồi ra trường, mang theo những thành quả của ước mơ mà họ đã ấp ủ  vào hành trang để cùng lớn lên. Và tôi - một học viên Lớp CM6B cũng vậy! Tháng 11 lại về, cái se lạnh của tiết trời Bắc Ninh đầu đông, những kỷ niệm sống lại trong tôi - như muốn nhắc về một mái trường thân yêu, gần gũi, ấm áp, nuôi lớn ước mơ của mình. Ước mơ trở thành viên của Trường Sĩ quan Chính trị hơn mười năm về trước - từ ngày tôi còn là một quân nhân chuyên nghiệp. Con đường dẫn tôi đến với ngôi trường này cũng nhiều khó khăn, nhưng bằng những nỗ lực của mình mà tôi đã được toại nguyện. Cổng Trường đã rộng mở đón chào khi tôi cầm trên tay giấy báo trúng tuyển. Ngày đó thật đáng nhớ, đánh dấu sự thành công ban đầu trong nỗ lực biến ước mơ trở thành Sĩ quan Chính trị trong Quân đội nhân dân Việt Nam thành sự thật.


Nhớ xiết bao buổi đầu tiên bỡ ngỡ trên đất Bắc Ninh. Bước chân vào cổng Trường mà lòng tôi đan xen biết bao cảm xúc, vừa hân hoan trong niềm vui của một tân học viên trước một chân trời mới, vừa lo lắng không biết ngôi trường mới trên quê hương Kinh Bắc sẽ như thế nào…Nhưng rồi, tất cả cảm xúc ấy cũng trôi qua nhường chỗ cho những tiếng cười khi mà tôi được trực tiếp gặp mặt và giao lưu với các học viên cùng lớp.
Trong buổi học dự khóa, hình ảnh những người thầy; cán bộ quản lý giới thiệu về truyền thống; về mục tiêu, yêu cầu đào tạo; các chế độ, tiêu chuẩn, quy định của Nhà trường và chào đón những tân học viên hiện rõ trong ký ức. Truyền thống, mục tiêu, yêu cầu đào tạo, xây dựng Quân đội vững mạnh về chính trị…tất cả đã mang đến cho tôi một cái nhìn mới về tầm quan trọng của chính trị và làm công tác đảng, công tác chính trị và niềm đam mê về ngành mình đang theo học. Tôi cảm thấy tự hào vì con đường đã chọn, càng tự tin hơn về tương lai và tự nhủ sẽ biến những kiến thức được trang bị ở Mái trường này trở thành năng lực giải quyết thực tiễn sinh động, hữu hiệu để phục vụ cho công việc phải đảm nhiệm sau này.
 Những tuần học đầu tiên đối với tôi thật  nặng nề, có lẽ vì chưa quen với phương pháp dạy và học mới ở bậc đại học, và cũng bởi vì tôi phải tiếp xúc với những kiến thức hoàn toàn mới mang tính chất lý luận trong khi tư duy của một người chuyên môn kỹ thuật và chưa chuẩn bị được nền tảng vẫn còn đó. Nhìn những cuốn giáo trình và những tác phẩm kinh điển tôi thốt lên “sao dày và nặng thế”! Kỳ đầu tiên với kết quả không như mong đợi đã làm cho tôi lo lắng. Tôi tự đổ lỗi cho Nhà trường vì chương trình và nội dung học không cuốn hút mà quên mất rằng chính mình đã không thực sự cố gắng và chú tâm vào học tập.
Và rồi tôi cũng nhận ra khi bạn bè xung quanh ai cũng học tốt và đạt thành tích cao. Khi đó tôi tự hứa với lòng mình phải tạm gác lại những gì chưa thật cần thiết, lấy tình cảm của những người thân yêu làm động lực để cố gắng. Tôi quan niệm, so sánh việc học của mình với sự làm lụng vất vả của người thân ở quê hương. Hãy sống và học tập làm sao để không phụ lòng gia đình dành cho tôi, của những đồng đội đang trực tiếp canh gác nơi đầu sóng, ngọn gió... Từ đó, tôi luôn nỗ lực trong từng công việc. Những lời tâm sự, động viên của thầy cô, bạn bè đã giúp tôi cố gắng nhiều hơn. “Mọi sự cố gắng đều được đền đáp xứng đáng”. Tôi cải thiện được kết quả học tập, từ học viên có học lực khá đã trở thành học viên loại Giỏi. Tôi luôn nhớ  một câu trong tác phẩm “Mùa lạc” của nhà văn Nguyễn Khải hồi học phổ thông: Sự sống nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc hiện hình trong những hy sinh gian khổ, sống ở đời không có đường cùng, chỉ có những ranh giới, vấn đề cốt yếu là phải có sức mạnh để vượt qua ranh giới ấy.
Trường Sĩ quan Chính trị đã trở thành niềm tự hào của riêng tôi và của tất cả các bạn. Ở đó, có những người Thầy thật tận tụy, những người bạn thật chân thành, tình người ấm áp. Những hoạt động giao lưu, gặp gỡ giữa lãnh đạo, chỉ huy các cấp với học viên làm cho khoảng cách giữa Nhà trường với học viên thật gần gũi. Tất cả đều hướng đến tạo môi trường tốt nhất để học viên có thể thể hiện khả năng và tố chất của mình. Nhà trường cũng luôn theo sát hoàn cảnh của mỗi học viên thông qua các tổ chức Đoàn, Hội đồng quân nhân, các buổi đối thoại dân chủ…kịp thời động viên, chia sẻ những khó khăn mà chúng tôi gặp phải trong quá trình học tập, rèn luyện.
Bây giờ, đã là một Sĩ quan, gần 8 năm học tập và công tác gắn bó với Mái trường, tôi càng thêm tin tưởng và hy vọng về tương lai phía trước. Niềm tin đó giúp tôi vững vàng với lựa chọn của mình, tự tin trong công tác và rèn luyện, tôi tự nhủ phải cố gắng nhiều hơn để xứng đáng với những gì mà Trường đã giành cho tôi. Ngày hôm nay, tôi có thể tự tin nói rằng vào Trường Sĩ quan Chính trị là lộ trình đúng bởi nơi đây chính là cánh cửa mở ra nhiều cơ hội. Là chìa khóa cho những ai muốn thay đổi. “Đến Trường Sĩ quan Chính trị - Học để thay đổi” luôn vang lên trong trái tim tôi. Tôi xin được gửi tới Thầy cô của Mái trường mến yêu lời hứa rằng: Dù ở nơi đâu, trong lĩnh vực công tác nào, làm bất cứ việc gì, tôi cũng sẽ luôn cố gắng để xứng đáng với uy tín Trường Sĩ quan Chính trị. Cũng xin được gửi một lời chúc tốt đẹp nhất đến các bạn học viên đang học tập dưới mái Trường Sĩ quan chính trị hãy trân trọng những ngày tháng được sống trong mái nhà chung này!






[*] Phòng Chính trị

0 nhận xét:

Đăng nhận xét