Pages

TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2021

Nhân dịp Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, xin được trân trọng giới thiệu bài thơ của Trung tướng, PGS, TS Phạm Quốc Trung - Nguyên Hiệu trưởng Nhà trường dành tặng đến các thầy giáo, cô giáo!

 

MIỀN KÝ ỨC VỀ THẦY

 

Ngọn gió lành đưa tôi đến nơi đây

Theo tiếng vọng thanh âm ngôi thành cổ kính

Trái tim nhân văn từ người Thầy áo lính

Lan tỏa yêu thương, cảm hứng mỗi ngày

 

Mùa qua mùa, Thầy như thợ ươm cây

Trang giáo án đã bao lần thay mới

Đưa tri thức thành niềm tin bỏng cháy

Theo những bước chân qua Cổng Hậu, Cổng Tiền.

 

Bài Thầy tạo hình người Chính trị viên

Giữa mênh mông khơi xa hay non cao biên ải

Khi Tổ quốc cần, máu xương xin gửi lại

Nhuộm thắm quân kỳ, giữ Đất Mẹ thiêng liêng

 

Bục giảng thuở nào dưới mái ngói xô nghiêng

Bạc màu bảng đen, phập phồng trần cót ép

Sáng đưa giường ra, nhường chỗ kê bàn viết

Tối lại khiêng vào, nuôi tiếp giấc mơ.

 

Bao gian nan những buổi học ngày xưa

Mãi đậm in qua những câu chuyện kể

Tấm lòng vàng Thầy dành cho lớp trẻ

Theo suốt cuộc đời, đâu thể nào quên.

 

Có bài học không dễ gọi thành tên

Về giọt mồ hôi biết làm giàu nhân cách

Bãi rác bên hồ thành công viên xanh mát

Cỏ dại ven đường tràn thắm sắc hoa.

 

Có bài học từ điệu nhạc, vần thơ

Giúp nhẹ vơi những nhọc nhằn gian khó

Xua tan xa những tầm thường cám dỗ

Tay súng vững hơn dưới nắng gió thao trường.

 

Trao gửi nghề trọn tâm huyết, tình thương

Mỗi chữ cho đi, tóc Thầy thêm sợi bạc

Vết chân chim hằn sâu trên đuôi mắt

Khắc hoạ nét thanh cao, dung dị, nồng nàn.

 

Màu áo xanh dù phai bởi thời gian

Vẫn vẹn nguyên một quãng đời hạnh phúc

Thẳm sâu tim tôi dạt dào cảm xúc

Trong mênh mông miền ký ức về Thầy./.

 

             Trung tướng, PGS, TS Phạm Quốc Trung - Nguyên Hiệu trưởng Nhà trường

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2021

 TRI ÂN THẦY, CÔ NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11


THẦY ƠI!… MÙA HOA CỎ 


Cơn mưa vô tình ướt lạnh chiều nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Tự nhủ rằng đó chỉ là bụi phấn

Mà sao lòng nước mắt cứ tuôn rơi.

 

Bao năm rồi, bao năm rồi thầy ơi!

Những lớp học viên qua sông, còn thầy ở lại

Thành cổ rêu phong, ánh mắt thầy chông mãi

Sĩ quan tâm hồn đi đến khắp muôn phương.

 

Thầy dạy chúng con phải biết yêu thương

Biết lắng nghe, tâm tình cùng bộ đội

Bởi chúng con là sĩ quan chính trị

Công bình như một người anh, hiểu biết như một người bạn.

 

Nhớ mái trường thầy ươm những mầm xanh

Gửi trao nơi con những hoa lành, trái ngọt

Leo lét đèn khuya, gió đông về bất chợt

Đôi vai gầy, trang giáo án pha sương.

 

Thầy đã truyền cho con ý chí kiên cường

Từ bài học công tác đảng, công tác chính trị

Chủ nghĩa Mác – Lênin là niềm tin, vũ khí

Tư tưởng Bác Hồ, đẹp phẩm chất “Hồng – Chuyên”

 

 

Trên hành trình khát vọng niềm tin

Dẫu phía trước còn nhiều chông gai, thử thách

Lời thầy trong con là tình thương, sức mạnh

Hạt giống nảy mầm, giữ phên dậu biên cương

 

 

Ký ức bâng khuâng, con nhớ giảng đường

Thầy đưa con đi qua những mùa diễn tập

Trưởng thành rồi… và hành trang lại gấp

Từ mái trường, xây mơ ước tương lai.

 

Tinh khôi Thạch Hòa, Chính trị đẹp sớm mai

Ôi những mùa hoa, cuộc đời người gắn bó

Thầy vẫn đi giữa lặng lẽ…buồn vui hoa cỏ

Người sang đò, ai có còn thương nhớ bến sông?

 

Ghi khắc trong tim, chúng con nguyện nhủ lòng

Tiếp bước cha anh, trang giáo án vàng Sĩ quan Chính trị

Là bản hùng ca, dẫu hy sinh vẫn sáng ngời ý chí

Nâng bước quân hành dưới cờ Đảng quang vinh

 

Hoa cỏ thơm cho con nói hộ lòng mình

Suốt một đời người yêu thương, tận tụy

Con trở về bến xưa, làm cỏ hoa bình dị

Tìm bóng dáng thầy…

trong tiếng mái chèo khua nước mênh mông…

                                               

                                                                                               Thượng sĩ Lê Hồng Sơn - Tiểu đoàn 5