Nhân dịp Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, xin được trân trọng giới thiệu bài thơ của Trung tướng, PGS, TS Phạm Quốc Trung - Nguyên Hiệu trưởng Nhà trường dành tặng đến các thầy giáo, cô giáo!
MIỀN
KÝ ỨC VỀ THẦY
Ngọn
gió lành đưa tôi đến nơi đây
Theo
tiếng vọng thanh âm ngôi thành cổ kính
Trái
tim nhân văn từ người Thầy áo lính
Lan
tỏa yêu thương, cảm hứng mỗi ngày
Mùa
qua mùa, Thầy như thợ ươm cây
Trang
giáo án đã bao lần thay mới
Đưa
tri thức thành niềm tin bỏng cháy
Theo
những bước chân qua Cổng Hậu, Cổng Tiền.
Bài
Thầy tạo hình người Chính trị viên
Giữa
mênh mông khơi xa hay non cao biên ải
Khi
Tổ quốc cần, máu xương xin gửi lại
Nhuộm
thắm quân kỳ, giữ Đất Mẹ thiêng liêng
Bục
giảng thuở nào dưới mái ngói xô nghiêng
Bạc
màu bảng đen, phập phồng trần cót ép
Sáng
đưa giường ra, nhường chỗ kê bàn viết
Tối
lại khiêng vào, nuôi tiếp giấc mơ.
Bao
gian nan những buổi học ngày xưa
Mãi
đậm in qua những câu chuyện kể
Tấm
lòng vàng Thầy dành cho lớp trẻ
Theo
suốt cuộc đời, đâu thể nào quên.
Có
bài học không dễ gọi thành tên
Về
giọt mồ hôi biết làm giàu nhân cách
Bãi
rác bên hồ thành công viên xanh mát
Cỏ
dại ven đường tràn thắm sắc hoa.
Có
bài học từ điệu nhạc, vần thơ
Giúp
nhẹ vơi những nhọc nhằn gian khó
Xua
tan xa những tầm thường cám dỗ
Tay
súng vững hơn dưới nắng gió thao trường.
Trao
gửi nghề trọn tâm huyết, tình thương
Mỗi
chữ cho đi, tóc Thầy thêm sợi bạc
Vết
chân chim hằn sâu trên đuôi mắt
Khắc
hoạ nét thanh cao, dung dị, nồng nàn.
Màu
áo xanh dù phai bởi thời gian
Vẫn
vẹn nguyên một quãng đời hạnh phúc
Thẳm
sâu tim tôi dạt dào cảm xúc
Trong
mênh mông miền ký ức về Thầy./.
Trung tướng, PGS, TS Phạm Quốc
Trung - Nguyên Hiệu trưởng Nhà trường