NHỚ
VỀ THÀNH CỔ…
PHẠM VĂN HIỆP[1]
Nhớ về Thành cổ
rêu phong
Vườn ươm tri thức
sáng trong yên bình
Nhớ nơi trĩu nặng
tâm tình
Sĩ quan Chính trị
quang vinh tự hào
Nhớ câu Quan họ
ngọt ngào
Nghĩa tình nồng
thắm dạt dào yêu thương
Nhớ mùa nhãn nở
ngát hương
Hàng cây phượng vĩ
bên đường đỏ tươi
Những giờ rèn
luyện hăng say
Quyết tâm phấn đấu
từng ngày vươn lên
Nhớ ca đứng gác
trong đêm
Không gian tĩnh mịch
êm đềm hương đưa
Quyết tâm vượt
nắng thắng mưa
Băng qua sương gió
say sưa luyện rèn
Nhớ thầy cô với
tấm lòng
Bao dung tận tụy
vượt dòng thời gian
Nhớ từng giọng nói
âm vang
Viết lên bài học
dựng ngàn yêu thương…
Giờ lòng chợt thấy
vấn vương
Khi xa Thành cổ,
mái trường dấu yêu
Nơi đây để lại bao
điều
Một thời gắn bó
thêm nhiều nhớ nhung
Vượt qua gian khó
ngàn trùng
Viết lên truyền
thống hào hùng vang danh./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét