Kính tặng những người thầy áo xanh
Bục giảng này chỉ vài bước chân
Nhưng cũng rộng dài như mấy lần vòng quanh
trái đất
Bục giảng ấy là sự tiếp nối của con đường
trên mặt trận
Người thầy-người chiến binh vẫn nhịp bước
quân hành
Đường thời gian! Đường thời gian
Cái bục giảng dài như trong cổ tích
Như dằng dặc dặm dài tri thức
Để tuổi trẻ thầy thầm lặng đi qua
Tất thảy thu vào trong chiếc cặp da
Tri thức,
Những sự trải nghiệm,
Và cả những ký ức về một thời oanh liệt…
Tháng năm trôi trên bục giảng này mải miết
với bao bài học cuộc đời…
Non nước thu vào trong đôi mắt thầy tôi
Tình yêu đo bằng vầng trán rộng
Rồi mỗi ngày giảng đường dậy sóng
Trong vang vọng tiếng thầy, tôi nghe tiếng
tương lai
Và tôi bước thênh thang trên đường dài
Với bao niềm tin và ước vọng,
Với điều tâm niệm phải sống sao cho đáng
sống…
Tôi bước đi trên bậc thang của những nếp
nhăn thầy
Nguyễn Minh
Cường
Tháng 11/2010
0 nhận xét:
Đăng nhận xét