LỜI TRI
ÂN TỪ HỌC VIÊN
(Tặng các thế hệ phụ nữ Trường Sĩ
quan Chính trị)
TRUNG DŨNG[1]
Bên “Vườn hoa Phụ
nữ” giữa ngày xuân
Lòng Chị thầm ngân
nga câu Quan họ
Lời mượt mà quyện màu xanh Thành Cổ
Thêu dệt bức tranh đẹp mái trường này.
Lời mượt mà quyện màu xanh Thành Cổ
Thêu dệt bức tranh đẹp mái trường này.
Hơn bốn chục năm gắn bó nơi đây
Các Chị cùng Thầy, Cô sánh bước.
Ngàn vạn con tim trên mọi miền Tổ quốc
Không mờ phai bóng dáng những “Chị hiền”.
Khi gió Đông tràn lạnh bếp học viên
Trăn trở làm sao cho thức ăn luôn nóng.
Lúc ốm mệt, nhận từng viên thuốc đắng
Tay Chị trao, tôi ngọt ấm trong lòng.
Tài liệu, giáo trình, tri thức mênh mông
Tìm sao được nếu thiếu bàn tay Chị.
Gần trăm giảng đường mấy khi ngơi nghỉ
Sạch, gọn gàng có “Cô Tấm” chăm lo.
Đường phong quang, tô đẹp những khóm hoa
Nhờ tiếng chổi tre sau đêm mưa, gió bấc.
Dòng mồ hôi bên cửa lò đốt rác
Nhắc chúng tôi trân quý sức con người.
Phía sau Chị còn cả một tương lai
Những đứa trẻ tan tầm chưa kịp đón
Ông bà ở xa, phải nhờ hàng xóm
Ăn “chực” bữa cơm. Mẹ bận, chưa về.
Những đứa trẻ tan tầm chưa kịp đón
Ông bà ở xa, phải nhờ hàng xóm
Ăn “chực” bữa cơm. Mẹ bận, chưa về.
Mùa nóng oi, mất điện giữa đêm khuya
Ngồi thức quạt cho con thơ ngon giấc
Trời sáng dần mà chưa hề chợp mắt
Báo thức, kèn vang giục giã mẹ rồi.
Bao nỗi niềm, tôi hiểu lắm Chị ơi!
Công ơn ấy đâu cần ghi sử sách
Vẫn theo tôi đi dọc ngang trời đất
Cùng tình yêu tha thiết mái trường này./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét