PHẠM NGỌC BÌNH
10 năm ấy - Một
chặng đường!
Thời
gian nhuộm sắc tóc pha sương
Tên đất, tên người thành nỗi nhớ
Tên đất, tên người thành nỗi nhớ
Nghĩa
thầy, tình đồng đội mãi thân thương!
Thấm thoắt thời gian theo tháng, năm
Kỷ niệm Trường xưa mãi mãi còn
10 năm ấy - một dấu son
Cứ hiện hữu… một thời để nhớ!
Quên sao được ta cùng một thuở
Lúc ban đầu khi tách Trường ra
Lớp học cũ, tường rêu phong, mái dột
Vật chất thiếu nhiều, đội ngũ mỏng manh…
Cuộc sống tuy nghèo mà vẫn vui
Vẫn sống hào hoa rộn tiếng cười
Đạo nghĩa thầy - trò trong như ngọc
Ân tình đồng đội chẳng hề vơi
10 năm rồi - Mái trường ơi!
Một thập niên… của một thời
Như những trang đời đầy ân nghĩa
Để lại thời gian - Một dấu son!
Tháng 02 năm 2018
0 nhận xét:
Đăng nhận xét